Posts

Ga 2:13-22

Image
Bản thân ta là đền thờ của Thiên Chúa Ga 2:13-22 Đức Giêsu tẩy uế Đền Thờ (// Mt 21:12-13; Mc 11:15-17; Lc 19:45-46) (13)  Gần đến lễ Vượt Qua của người Do-thái, Đức Giêsu lên thành Giêrusalem.  (14)  Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền.  (15)  Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ; còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ.  (16)  Người nói với những kẻ bán bồ câu:   « Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán » .  (17)  Các môn đệ của Người nhớ lại lời đã chép trong Kinh Thánh: Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân. (18)  Người Do-thái hỏi Đức Giêsu:   « Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế? »   (19)   Đức Giêsu đáp:   « Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại » .  (20)   Người Do-thái nói:   « Đền Thờ này phả

Mc 12:28b-34

Image
  Điều cần thiết nhất trong việc sống đạo Mc 12:28b-34 Điều răn đứng hàng đầu (18)   Khi ấy, có một người trong các kinh sư thấy Đức Giê-su đối đáp hay liền đến gần Người và hỏi :   « Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu? »   (29)   Đức Giê-su trả lời :   « Điều răn đứng đầu là : Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.  (30)  Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi.  (31)  Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó » .  (32)   Ông kinh sư nói với Đức Giê-su :   « Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.  (33)  Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ ».   (34)   Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo :  « Ôn

Mc 10_46-52

Image
Người theo Chúa hãy lên tiếng cho những người cùng khổ Mc 10:46-52 Người mù ở Giêrikhô (// Mt 20,29-34; Lc 18,35-43)   (46)  Đức Giêsu và các môn đệ đến thành Giêrikhô. Khi Đức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, tên anh ta là Batimê, con ông Timê.  (47)  Vừa nghe nói đó là Đức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng:   « Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi! »  (48)  Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng:   « Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi! »  (49)  Đức Giêsu đứng lại và nói:   « Gọi anh ta lại đây! »  Người ta gọi anh mù và bảo:  « Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy! »  (50)  Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giêsu.  (51)  Người hỏi:   « Anh muốn tôi làm gì cho anh? » Anh mù đáp: « Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được ».   (52)  Người nói:   « Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh! » Tức khắc

Mc 10:35-45

Image
Hai phong cách theo Chúa Mc 10:35-45 Lời xin của hai con ông Dêbêđê (Mt 20:20-23) (35)   Hai người con ông Dêbêđê là Giacôbê và Gioan đến gần Đức Giêsu và nói:   « Thưa Thầy, chúng con muốn Thầy thực hiện cho chúng con điều chúng con sắp xin đây ».   (36)   Người hỏi:   « Các anh muốn Thầy thực hiện cho các anh điều gì?»   (37)   Các ông thưa:   « Xin cho hai anh em chúng con, một người được ngồi bên hữu, một người được ngồi bên tả Thầy, khi Thầy được vinh quang ».   (38)   Đức Giêsu bảo:   « Các anh không biết các anh xin gì! Các anh có uống nổi chén Thầy sắp uống, hay chịu được phép rửa Thầy sắp chịu không?»   (39)   Các ông đáp:   « Thưa được ».   Đức Giêsu bảo:   « Chén Thầy sắp uống, anh em cũng sẽ uống; phép rửa Thầy sắp chịu, anh em cũng sẽ chịu.  (40)  Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Thiên Chúa đã chuẩn bị cho ai thì kẻ ấy mới được ». Người làm đầu phải hầu hạ (Mt 20, 24-28) (41)   Nghe vậy, mười môn đệ kia đâm ra tức tối vớ

Mc 10:17-30

Image
Để theo Chúa, phải đặc biệt yêu thương những người nghèo khổ Mc 10:17-30 Người giàu có muốn theo Đức Giêsu (Mt 19:16-22; Lc 18:18-23)  (17)  Đức Giêsu vừa lên đường, thì có một người chạy đến, quỳ xuống trước mặt Người và hỏi:  « Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp? »   (18)  Đức Giêsu đáp:   « Sao anh nói tôi là nhân lành? Không có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa.  (19)  Hẳn anh biết các điều răn: Chớ giết người, chớ ngoại tình, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, chớ làm hại ai, hãy thờ cha kính mẹ ».  (20)  Anh ta nói:   « Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ ».  (21)  Đức Giêsu đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta:   « Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi ».  (22)  Nghe lời đó, anh ta sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Người giàu có khó vào Nước Thiên Chúa (Mt

Mc 10:2-16

Image
Tinh thần « vì lề luật » và tinh thần « vì con người » Mc 10:2-16 Vấn đề ly dị (2) Có mấy người Pharisêu đến gần Đức Giêsu và hỏi rằng:  « Thưa Thầy, chồng có được phép rẫy vợ không?» Họ hỏi thế là để thử Người. (3) Người đáp: « Thế ông Môsê đã truyền dạy các ông điều gì?» (4) Họ trả lời: « Ông Môsê đã cho phép viết giấy ly dị mà rẫyvợ ». (5) Đức Giêsu nói với họ:  « Chính vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Môsê mới viết điều răn đó cho các ông. (6) Còn lúc khởi đầu công trình tạo dựng, Thiên Chúa đã làm nên con người có nam có nữ; (7) vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắnbó với vợ mình, (8) và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là mộtxương một thịt. (9) Vậy,sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly ». (10) Khi về đến nhà, các môn đệ lại hỏi Người về điều ấy. (11) Người nói: « Ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình đối với vợ mình; (12) và ai bỏ chồng để lấy chồng khác, thì cũng phạm tội ngoại tình ».

Lc 4:21-30

Image
  Ngôn sứ không ưu đãi quê nhà? Lc 4:21-30 Khi ấy, tại hội đường Na-da-r ét, sau khi đ ọc s ách ngôn s ứ I-sai-a, Đức Gi ê-su b ắt đầu n ói : « Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Th ánh tai quý v ị vừa nghe. » Mọi người đều t án thành và thán ph ục những lời ân s ủng từ miệng Người n ói ra. H ọ bảo nhau : « Ông này không ph ải l à con ông Giu-se đó sao ? » Ngư ời n ói v ới họ : « Hẳn l à các ông mu ốn n ói v ới t ôi câu t ục ngữ : Thầy lang ơi h ãy ch ữa lấy m ình ! T ất cả những g ì chúng tôi nghe nói ông đã làm t ại Ca-ph ác-na-um, ông cũng hãy làm t ại đ ây, t ại qu ê ông xem nào ! » Ngư ời n ói ti ếp : « T ôi b ảo thật c ác ông: Không m ột ng ôn s ứ n ào đư ợc chấp nhận tại qu ê hương mình. Th ật vậy, t ôi nói cho các ông hay : vào th ời ông Ê-li-a, khi tr ời hạn h án su ốt ba năm s áu tháng, c ả nước phải đ ói kém d ữ dội, thiếu g ì bà góa ở trong nước Ít-ra-en; th ế m à ông không đư ợc sai đến gi úp m ột b à nào c ả, m à ch ỉ được sai đến gi úp bà góa thành Xa-rép-ta mi ền